Vừa rồi hắn cảm ứng được, người này là nhằm vào hắn mà tới, do đó liền không ở lại Cẩm Tú Thành nữa, trực tiếp bay ra.
Hiện giờ nhìn thấy ông già này, không hiểu sao Sở Mặc lại có cảm giác tim đập thật nhanh.
- Ta tên là Âu Dương Đồ.
Ông già nhìn Sở Mặc với vẻ thản nhiên:
- Ta tới là để giết ngươi.
- Ngài là người nhà Âu Dương?
Sở Mặc hơi nhíu nhíu mày, nhìn ông già này.
- Không sai.
Ông già gật gật đầu, sau đó nói:
- Ngươi còn là con nít, ta không bắt nạt ngươi. Ngươi ra tay trước đi.
- Chờ một chút.
Sở Mặc nhìn ông già bắt đầu thủ thế, lập tức có chút cạn lời, trong lòng tự nhủ, ông già này nhìn bề ngoài thì thản nhiên mà sao tính tình lại vội vàng vậy?
- Còn có việc sao?
Âu Dương Đồ nhìn Sở Mặc, vẻ mặt không buồn cũng chẳng vui.
- Ngài nói ngài muốn giết ta, có lý do gì không?
Sở Mặc nhìn ông già:
- Hay là vì báo thù cho mấy người đó?
- Không phải.
Âu Dương Đồ tích chữ như vàng, nói rất ít, y nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Là để phòng ngừa trong tương lai ngươi diệt nhà Âu Dương.
- Tương lai ta diệt toàn bộ nhà Âu Dương? Sao ta phải làm vậy?
Sở Mặc nhìn ông già nói:
- Chuyện từ đầu tới cuối đều là do nhà Âu Dương các ngươi gây nên, nếu ngài đã tới đây hẳn là đã biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864841/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.