Lúc này lại có một trưởng lão đứng ra hòa giải nói:
- Mọi người đừng cãi nhau nữa, ta tin Bình Phong đứa nhỏ này cũng có nổi khổ tâm riêng của mình. Đám nữ nhân này không đơn giản như thế, nói cách khác lúc ở trong Khánh Phong thành các nàng là một đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì làm sao có thế cùng với cường nhân của Âu Dương gia chúng ta đánh nhau mười ngày đây? Đến cuối cùng còn thành công phá vây mà trốn thoát nữa…
Âu Dương Quang Nguyệt thản nhiên nói:
- Càng như vậy lại càng chứng tỏ lai lịch của đám người kia không nhỏ. Trước kia không tra ra được nhưng không có nghĩa là người ta không có lai lịch. Âu Dương gia chúng ta ở Linh giới là một đại gia tộc không sai. Nhưng mà cho dù là đại gia tộc…. thì cũng không thể tùy ý gây thù hằn, nếu chẳng may đá đến một khối sắt thì…
Âu Dương Quang Hành gật đầu nói:
- Đúng vậy!
Mắt thấy những trưởng lão này không ngừng dùng lời nói để gạt mình, trong lòng Âu Dương Bình Phong cảm thấy vô cùng bực bội. Y lạnh lùng quát:
- Đủ rồi! Các người muốn biết chân tướng phải không? Được ta nói cho các người biết! Trở về gia chủ trách tội xuống thì các người cũng đừng đổ lên người của ta! Đừng nói là trách nhiệm của ta!
Lúc này, vị trưởng lão vừa mới đứng ra hòa giả, đuôi lông mày nhướng lên khoát tay áo nói:
- Được rồi Bình Phong, ngươi đừng nói nữa, chúng ta sẽ phối hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864803/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.