Mặt Phương Lan tái nhợt, giờ thì trắng bệch rồi.
Lý Phương Trung không nhịn nổi nữa, đi ra tát bốp một cái vào mặt Kim Hiền, lạnh lùng quát:
- Ngươi bán đứng em trai mình còn lắm lý do như vậy. Đúng là đồ già mồm át lẽ phải, khiến người ta buồn nôn.
Lực tát của Lý Phương Trung không nhẹ. Mặc dù không vận dụng linh lực nhưng vẫn khiến khóe miệng Kim Hiền chảy máu.
- Ta nhổ vào.
Kim Hiền nhổ mấy cái răng năng bị gãy ra, sau đó cố cười nói:
- Lời ta nói là sự thật. Nếu không phải vì Lục Thiên Minh và tiện nhân Phương Lan này, sao ta lại đi hại chết em trai mình làm gì. Nếu Kim Minh không chết, khi Lục Thiên Minh trở về, chỉ cần một câu nói của y, ta sẽ phải ngoan ngoãn giao ra vị trí gia chủ. Dựa vào cái gì chứ? Ta không cam lòng.
Sở Mặc ngạc nhiên nhìn Kim Hiền nói:
- Vì vậy mà ngươi giết anh em ruột của mình sao?
- Đúng thế.
Kim Hiền cắn răng nói:
- Ta hận Sở Mặc. Nếu hắn không xuất hiện, Kim gia không có khả năng gặp kiếp nạn lớn như vậy. Ta hận ngươi, vì ngươi khiến ta không thể sống được bình an.
Mặt Kim Hiền cực kỳ oán độc:
- Tại sao ngươi không chết trong lúc bị Linh Vận Môn đuổi giết cơchứ?
Lục Thiên Duyệt biết thân phận của Sở Mặc, nghe vậy, khóe miệng không nhịn được giật giật, thầm nghĩ: nếu ngươi biết mấy người ngươi hận đều chỉ là một người, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864792/chuong-928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.