Phương Lan mang xác Kim Minh về, mặt tái nhợt, thống hận nhìnKim Hiền. Nàng nằm mơ cũng không nghĩ Kim Minh lại bị anh ruột mình hại chết.
Sở Mặc nhìn đám người Linh Vận Môn:
- Các ngươi tự sát đi.
Đám người không cam lòng, muốn phản kháng. Thậm chí có tên muốn tự bạo, nhưng bị khí tức của Tiếu Vạn Quân và Lý Phương Trung áp chế, không thể làm gì được, nhưng cũng không ai muốn cứ như vậy mà tự sát.
Tên chấp sự cấp cao lúc nãy cắn răng nói:
- Lục Thiên Minh, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đấu đến chết với Linh Vận Môn sao?
- Lục Thiên minh, hôm nay ngươi giết chúng ta, Linh Vận Môn sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Chúng ta bất quá chỉ là một đám thi hành mệnh lệnh, sao ngươi không buông tha cho chúng ta chứ?
Có tên đệ tử gần như suy sụp, rống giận như điên.
Sở Mặc lạnh lùng cười:
- Đấu đến chết ư? Không bỏ qua cho ta ư? Các ngươi đúng là mộtlũ đáng thương…
Lý Phương Trung và Tiếu Vạn Quân vẫn trầm mặc, chỉ có thể cảm thấy bi ai thay đám người kia. Đổi lại là bọn họ, trong tình huống này cũng sẽ không bỏ qua. Chỉ đứng mà không ra tay là việc duy nhất họ có thể làm được.
- Lục Thiên Minh, chưởng môn của chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu…
Một gã đệ tử không chịu được áp lực lớn, nháy mắt đứng lên, xông đến chỗ Sở Mặc, khí thế tăng cao.Đây là một gã tu sĩ Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864791/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.