- Có ý gì ư? Ha ha, có ý gì chẳng nhẽ ngươi nghe không hiểu sao? Ta nói ngươi bị người ta lừa lại còn cam tâm tình nguyện canh giữ ở đây nhiều năm như vậy, thậm chí không tiếc trên lưng cõng cái danh tranh giành môn phái trong Linh giới.
Sở Mặc thản nhiên nói:
- Ta không rõ năm đó các ngươi ước định cái gì nhưng ta gần như có thể xác định ngươi bị lừa rồi!
- Nói bậy!
Thanh âm của Hỏa Long trở lên kích động, thân hình lớn như quả núi kia chợt lung lay, vô cùng đáng sợ:
- Phong Hàn Thủy coi ta giống như thần linh, làm sao hắn dám lừa gạt ta!
- Ha ha.
Sở Mặc cười lạnh một tiếng, không trả lời.
- Ngươi nói thật cho ta!
Cặp mắt to của Hỏa Long nhìn chằm chằm Sở Mặc:
- Nếu ngươi không thể cho ta một câu trả lời hài lòng thì ngươi nhấtđịnh phải chết! Cho dù ngươi thật sự có quan hệ với những người đó, nhưng ở nơi này, giết ngươi không phải là loài người thì cơ bản là không phải vấn đề.
Sở Mặc nhìn Hỏa Long có bộ dạng ngoài mạnh trong yếu, trong lòng thầm suy nghĩ: Xem ra năm đó tổ tiên của Phong gia có ước định với Hỏa Long, đối với Hỏa Long có ý nghĩa rất quan trọng. Nghe ý tứ trong lời nói vừa rồi của nó dường như là có liên quan đến tự do của nó.
Nghĩ thầm như thế, trên mặt của Sở Mặc hiện ra một nụ cười thản nhiên:
- Hỏa Long tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864778/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.