Khóe miệng Sở Mặc giật giật, nói:
- Cho nên chuyện này mới được cho là chuyện gièm pha lớn nhất ở Linh Vận Môn, không người nào dám nhắc tới, phải không?
- Đúng vậy, bởi vì sư bá Bất Biến... khụ khụ...thật ra cũng không coi ra gì cả, không thể để người khác muốn hại ngươi mà ngươi lại thờ ơđược?
Người này nói xong sau đó nói tiếp:
- Lại nói, sư bá Bất Biến đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, cũng không thật sự đưa họ vào chỗ chết. Nếu không, họ làm sao có thể kéo dài hơi tàn đến ngày hôm nay?
- Nói cũng đúng.
Vẻ mặt của Sở Mặc tức giận nói:
- Thiệt cho ta lúc đó còn thương hại họ, đưa cơm đưa đồ ăn cho họ, không thể tưởng được họ lại là người như thế, thật sự là đáng chết.
- Aiz, chuyện của mấy trăm năm trước rồi, hai người kia bị hành hạmấy trăm năm, sư bá Bất Biến từ lâu đã phi thăng lên Tiên giới, họ coi như là đã nhận lấy sự trừng phạt ở nơi này rồi.
Người đó lắc đầu cười:
- Cho nên nhớ kỹ, về sau nhất định không được dễ dàng tin tưởng bất cứ ai! Trên con đường tu hành này, nhân từ rồi thông cảm đều giả dối cả, chỉ có ích lợi mới là vĩnh hằng!
Người này nói xong nhìn Sở Mặc lắc đầu:
- Ôi, ta với tiểu tử ngươi nói nhiều như vậy làm gì chứ? Thôi, ngươi tiếp tục ở đây chờ. Ta tiếp tục giả vờ chết... con mẹ nó, cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864777/chuong-913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.