- Hừ, lời này của ngươi nghe cũng thật là lạ, cứ như thể ta đang gây khó dễ cho các ngươi vậy?
Trần Cửu hừ một tiếng, cười lạnh nhìn Liễu Hải.
- Không, không phải ngài đang làm khó chúng ta, mà là do chúng ta không đúng.
Liễu Hải hít sâu một hơi, sau đó đưa ra quyết định, y nhìn Trần Cửu nói:
- Trần gia, nếu ngài thật sự muốn lấy ba phần hàng hóa của chúng ta, vậy thì ngài cứ lấy đi!
- Không được, đoàn trưởng! Những hàng hóa này của chúng ta cũng đều phải bỏ tiền mua lại, không phải hoàn toàn do chính chúng ta hái được mà!
Một tu sĩ Trúc Cơ trong đoàn mạo hiểm nói với vẻ mặt chua xót.
- Đúng vậy, trong quá trình tìm kiếm dược liệu chúng ta còn mất đi huynh đệ rồi!
Một tu sĩ Trúc Cơ chừng hơn bốn mươi tuổi khác nhìn Liễu Hải, mắt đỏ hoe:
- Nếu bỏ ba phần hàng hóa ra, chẳng những chúng ta sẽ lỗ sạch sành sanh, mà đến tiền an ủi huynh đệ đã mất cũng không có…
Phượng Ny đứng ở đó, mím chặt môi, sau đó lạnh lùng nhìn Trần Cửu nói:
- Trần Cửu, người cũng đừng thừa lời…
- Trưởng đoàn… Ngài đừng nói nữa, ta hiểu cả mà, các ngươi luôn đối xử với ta rất tốt, lúc nào cũng che chở cho ta, trong lòng Phượng Ny ta đều biết rõ.
Đôi mắt to của Phượng Ny tuôn trào nước mắt:
- Nhưng y vốn dĩ là nhằm vào ta mà tới, không phải các ngươi cũng đều rành mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864757/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.