Triệu tiên sinh lắc đầu:
- Đừng lợn lành chữa thành lợn què, người của Lục gia cũng không phải kẻ ngốc.
- Thôi đi. Dù sao rằm tháng sau, năm ngày nữa, đến lúc đó, chúng ta sẽ tận lực phái thêm một số người tấn công là được.
Hồng Cường cuối cùng vẫn là quyết định giống trước, án binh bất động. Không đi trêu chọc thanh niên mới xuất hiện ở Cẩm Tú Thành.
Sở Mặc trở lại phòng cười khổ với Đại Công Kê:
- Sự tình dường như có chút vượt qua phạm vi khống chế của chúng ta.
Đại Công Kê gật đầu nói:
- Đúng vậy, hai đại nhân vật tòa thành này đều coi chúng ta là người có lai lịch lớn.
- Ta vốn định nói thật.
Sở Mặc gãi đầu, cười khổ nói:
- Tuy nhiên nghe được hai chữ di tích liền thay đổi chủ ý.
- Tiểu tử, ngươi muốn đi thăm dò di tích sao.
Mắt Đại Công Kê sáng quắc nhìn Sở Mặc, hiển nhiên trong lòng nó cũng không được bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
- Di tích Linh giới có thể không giống với Nhân Giới.
Sở Mặc nói.
Đại Công Kê nói:
- Đích xác không giống, bởi vì trong di tích Linh giới có thể không phát hiện được bảo vật. Tuy rằng khả năng này không quá lớn nhưng cũng rất có khả năng.
- Dựa theo lời Kim gia chủ, chỗ di tích kia vào đêm trăng tròn mới có thể ra hiện ra một cánh cửa, mà cánh cửa kia nhất định phải liều mạng tấn công mới miễn cưỡng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864662/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.