Kim Minh đi ra vì ba chữ Phương Gia Trấn, hắn cảm thấy rất kỳ quái, tỷ muội Phương gia đi rồi, người của Phương Gia Trấn tới đây làm gì? Đòi người?
Dù thế nào, Kim Minh vẫn rất thích Phương Lan, thế nên một mình hắn đi ra.
- Ngươi chính là Kim Bát Thiếu?
Vương Võ ngẩng đầu, hai mắt có chút đỏ thẫm nhìn Kim Minh. Dù trong lòng đã đưa ra quyết định nhưng khi thấy người đã cướp Phương Lan đi, nội tâm của Vương Võ vẫn như bị vạn con kiến gặm nuốt. Hơn nữa lòng đố kị cũng hừng hực bốc cháy lên.Kim Minh hơi nhíu mi, nhìn qua cũng đoán được thân phận của người này. Tuy nhiên không đợi hắn nói gì, phía sau người nọ đột nhiên hét lớn.
- Giao Lan tỷ ra đây!
Vương Văn bước lên trước, giận dữ hét:
- Đại gia tộc thì rất giỏi sao? Đại gia tộc thì có thể...
Phương Lộ âm thầm lo lắng, nước mắt đảo quanh:
- Xong rồi xong rồi... Kim Minh sẽ không bỏ qua bọn họ...
Trong mắt Phương Lan cũng lộ tia sáng kỳ dị, hơi nhếch miệng chuẩn bị đứng ra. Mặc dù đã đoán sai nhưng nàng lại vô cùng vui vẻ!
Cả trái tim như bừng sáng.Đúng lúc này, Vương Võ nổi giận gầm lên một tiếng:
- Vương Văn! Ai cho ngươi lên tiếng.
Nói xong, một tay kéo đệ đệ về, sau đó giơ cánh tay lên tát Vương Văn.
BA!
Một tiếng giòn vang truyền đi thật xa.
Mọi người đều sợ tới ngây ra.
Vương Văn há hốc miệng nhìn ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864657/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.