- Ngươi cũng biết chuyện này là lỗi của ngươi sao?
Vương Võ đang ngồi im bỗng trừng mắt nhìn Đỗ Phi, nói như quát:
- Nếu không phải ngươi ra chủ ý, tìm cái tên đệ tử đại phái chó má kia, sao ta và Lan nhi có thể cãi nhau chứ?
- Ngươi…
Đỗ Phi tức giận, không dám tin nhìn Vương Võ. Lúc trước, vì LưuĐồng cáu, chửi rủa Vương Võ, Đỗ Phi vẫn hơi áy náy.
Mặc dù Vương Võ không nhắc lại, nhưng cùng lớn lên từ nhỏ, Đỗ Phi hiểu Vương Võ vẫn giữ chuyện này trong lòng. Nhưng dù có khúc mắc, hai người vẫn có hơn hai mươi năm giao tình. Đỗ Phi hoàn toàn không ngờ Vương Võ sẽ đổ trách nhiệm lên đầu mình.
Vương Văn cũng sững sờ, vội vàng kéo tay Đỗ Phi khuyên:
- Đỗ đại ca, ngươi hãy nghe ta nói. Chúng ta là huynh đệ, ngươi đừng chấp ca ca của ta. Chẳng qua ca ca đang tức giận công tâm, mới nói vậy thôi. Chủ ý này là của mọi người mà, ngươi ngàn vạn lần đừng để chuyện này trong lòng.
- Ngươi im đi!
Vương Võ lại quát em trai mình, mắt đỏ bừng nói:
- Ta nói không đúng sao? Nếu không phải Đỗ Phi mời tên đệ tử kia đến, sao sự tình thành ra như vậy chứ. Lan nhi đã nói nàng có biện pháp cơ mà.
Vương Văn cũng nghẹn họng, nhìn ca ca mình như sắp điên, lại cố nhịn, nuốt lời vào bụng, không nói thêm.
Đỗ Phi nhẹ nhàng bỏ tay Vương Văn ra, sau đó bình tĩnh nhìn Vương Võ:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864652/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.