Kim Minh nhìn phụ thân đi tới đi lui, trong lòng hưng phấn, không nhịn được hỏi:
- Cha thật sự không tức giận việc ta cưỡng ép cưới một nữ nhân sao ạ?
- Ha ha, thời điểm này ngươi còn muốn dò xét cha ngươi ư?
Kim Đông Nam nhìn con thản nhiên nói.
- Ngươi có bao giờ gặp sói đực tìm sói cái, cần đối phương đồng ý không?
- Sặc…
Khóe miệng Kim Minh co giật, nghĩ thầm: cha của ta…ngài thật sự là cha của ta sao. Hai chuyện này sao có thể giống nhau. Chúng ta là người, không phải là sói thật đâu.
- Chỉ cần là con sói hùng mạnh nhất thì dĩ nhiên có quyền chọn tất cả sói cái trong bầy để giao phối.Kim Đông Nam lại nhìn Kim Minh:
- Người…cũng giống như vậy thôi.
- Giống nhau ạ?
Kim Minh ngơ ngác hỏi.
- Đoạn đối thoại vừa rồi giữa ta và Phương Lan, ngươi nghe thấy hết chưa?
Kim Đông Nam hỏi.
- Có nghe ạ.
- Vậy ngươi có thấy lạ là vì sao ta phải đưa cho nàng tài liệu lên Trúc Cơ không?
Kim Minh gật đầu:
- Lúc đầu cũng có, nhưng hiện tại, con hơi hiểu. Cha muốn nàng cảm kích nhà ta, sau đó tán dương danh tiếng cho nhà ta: con làm sai chuyện, cha chẳng những trách phạt con mà còn bồi thường lớn cho nàng nữa.
- Không hẳn. Nhưng ngươi nghĩ được như vậy cũng tốt rồi.
Kim Đông Nam hài lòng nhìn con trai, quay trở về chỗ mình ngồi xuống nói:
- Cô nương kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864651/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.