Những chuyện kiểu như bị người khác tát vào mặt thế này, nghĩ đếncũng chẳng có gì, nhưng tới lúc thực sự phải chịu đựng... thì mùi vị quả là không dễ xơi như trong tưởng tượng.
Loại cảm giác lòng tự tôn của mình bị chà đạp... như một con kiến hôi, quả thực rất tệ.
- Đủ rồi!
Trong con ngươi của gã trẻ tuổi lóe lên sự độc ác, cắn răng nhìn Sở Mặc nói:
- Đánh xong chưa?
- Ô, thật kỳ lạ, vừa nãy không phải chính ngươi giơ mặt ra, bảo tatát ngươi hay sao?
Sở Mặc giương bộ mặt tò mò lên nhìn gã trẻ tuổi ưa nhìn kia hỏi.
- Ngươi...
Gã trẻ tuổi nghẹn họng, sau đó cả giận nói:
- Vì sao sự trừng phạt của Huyễn Thần Giới còn chưa giáng xuống?
Chẳng lẽ đánh nhau trong thành là được phép ư?
Nếu đã vậy, có phải là ta sẽ được phép giết chết tên rác rưởi này ngay hay không?
Ầm!
Một hơi thở mạnh mẽ khủng khiếp đột nhiên giáng xuống gianphòng, khiến mọi ngươi đang có mặt lập tức bị cứng đơ toàn thân không thể nào nhúc nhích nổi, kể cả Lưu Vân.
Gương mặt bị tát cho đỏ rần rần của gã trẻ tuổi kia không hề hoảng hốt ngược lại lại tỏ ra vui mừng khôn xiết, cười ha ha nói:
- Nhãi ranh, cút ra khỏi Huyễn Thần Giới đi, sau này vĩnh viễn đừng hòng tới được đây!
Phía bên kia, trên mặt bọn người của công tử áo gấm Gia Cát Xương Bình và gã trẻ tuổi mặt mày lạnh lẽo cũng đều lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864352/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.