Gương mặt anh tuấn đó của Hạ Hào tức thì xám xanh một màu, thậm chí y còn giận đến tím cả mặt lại, tức giận nhìn lão tương Phàn Vô Địch y nói:
- Ngươi dám nói với ta những lời như vậy sao?
- Bốp!
Một tiếng kêu giòn tan vang lên.
Hạ Hào bị tát một cái thật mạnh.
Sở Mặc đứng trước mặt Hạ Hào, ánh mắt sắc lạnh nhìn y:
- Ngươi lúc này chỉ là một Hoàng Tử mà thôi, chưa thực sự được phong Vương. Ta kêu ngươi một tiếng điện hạ chẳng qua đó chỉ là một phép lịch sự với ngươi mà thôi. Ngươi đừng có quên thân phận của mình như thế nào. Trước mặt của ta, ngươi chưa có đủ tư cách để mà ngông cuồng như vậy đâu.
Hạ Hào bị Sở Mặc nói cho tức giận tới độ muốn nổ tung cục tức ở trong lòng. Một tên mưu sĩ đứng bên cạnh y vội vàng kéo Hạ Hào lại và nói nhỏ:
- Điện hạ... xin hãy nguôi giận!
Lồng ngực của Hạ Hào phồng xẹp một cách mãnh liệt, nhìn Sở Mặc một cách dữ tợn, một hồi thật lâu sau y đột nhiên cười lớn và mở miệng nói:
- Thế thì đã sao chứ? Sở Vương cũng được, thẻ bài miễn chết cũng được... Người giành thắng lợi cuối cùng vẫn là ta! Sở Mặc, ngươi cứ yên tâm đi làm Sở Vương của ngươi đi!
Sự dữ tợn trong ánh mắt của Hạ Hào dần dần trở thành sự đắc ý, rồi sau đó y nói:
- Thiên hạ này rút cuộc vẫn là của Hạ gia ta!
Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864249/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.