Phía tây của lục địa Thanh Long, bờ biển sóng vỗ, thi thoảng có tiếng chim kêu. Thiên địa an tĩnh hài hòa.
Cách bờ biển hơn mười dặm, có một vùng núi giống như một thế ngoại đào nguyên. Đây chính là nơi cư trú của Phi Tiên. Gần như tất cảmọi người đều đi ra khỏi nhà nhìn lên trời, cố gắng thấy cảnh tượng rung động lòng người kia.
Cô Thành Nhất Kiếm và Thiên Ngoại cũng có thể cảm nhận được có người phi thăng, nhưng bọn họ cách lục địa Thanh Long quá xa, thật sự rất khó thấy được quá trình cụ thể. Nhưng Phi Tiên có thể nhìn thấy. Mặc dù cách đến ngàn dặm, người ở Phi Tiên vẫn thấy thiên địa dị tượng lúc đó.
Từ lúc đầu trời đất điên cuồng, gió nổi mây phun, mây đen ùn ùn, sấm vang chớp dật cho đến khi cảnh tượng trở lại an bình. Đó đích thực là Thiên kiếp, nhiều năm rồi cũng chưa xuất hiện cảnh tượng như vậy.Một số đệ tử trẻ tuổi trước còn không biết thế nào là Thiên kiếp, lúc này đã có cơ hội tận mắt chứng kiến.
- Trời đất ơi,…đây chính là Thiên kiếp khi phi thăng sao?
Một nữ đệ tử trẻ tuổi của Phi Tiên thì thào.
Thẩm Tinh Tuyết và Diệu Nhất Nương đứng chung một chỗ. Hai người đều đều thấy những đám mây tụ lại nhanh chóng và cũng tản đi nhanh không kém. Diệu Nhất Nương lo lắng hỏi:
- Sao nhanh thế nhỉ? Người độ kiếp đã thất bại rồi sao?- Có khi không phải đâu. Chắc đối phương vô cùng hùng mạnh, có thể đánh tan Thiên kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864235/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.