- Chúng ta sẽ trở lại thế tục ạ?Thanh niên hỏi.
Lão giả khẽ lắc đầu:
- Không, chúng ta chỉ đi thăm dò thôi.
- Việc này chỉ cần để các đệ tử cấp thấp làm là được ạ?
Lão giả cười:
- Ngươi chớ xem thường người trong thiên hạ. Hơn nữa, đệ tử của cái vị phi thăng kia vẫn còn ở đây đấy.
Thanh niên suy nghĩ một chút rồi rời đi. Các lão nhân còn lại cũnghíp mắt nhìn trời. Trong mắt nhiều người ẩn chứa sự mong đợi. Phi thăng…là động lực duy nhất khi tu luyện.
…
Phía nam, trên lục địa Chu Tước.
Tại một địa phương bí ẩn.
Kể ra cũng không bí ẩn lắm vì nhìn qua nơi này giống như một xóm núi bình thường. Nhà tranh, khói bếp vờn quanh, những cánh đồng tít tắp, lũ trẻ đang chơi đùa xung quanh.Điểm không tầm thường chính là trong phạm vi mấy trăm dặm quanh thôn xóm này không có lấy một bóng người. Đây chính là Nhất Kiếm. Gần như không một ai ở các môn phái trên lục địa Chu Tước biết Nhất Kiếm lại có vẻ ngoài thôn dã thế này.
Thời điểm Ma Quân phi thăng, cả thôn đang gà bay chó sủa bỗng an tĩnh. Ngay cả mấy tiểu hài tử bảy tám tuổi đều ngẩng đều nhìn trời xa. Mặc dù không thể nhìn thấy gì nhưng họ vẫn nhìn một cách rất nghiêm túc như thật sự thấy được cái gì đó.
Nhiều người mới từ trong nhà bước ra, cũng không hẹn mà cùng nhìn về phương bắc.- Có người phi thăng.
Một người đàn ông trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864234/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.