Phương Minh Thông cười khổ một cái nói:
- Mười năm trước chúng ta phát hiện ra một mạch khoáng vô cùng lớn ở dãy núi Thiên Đoạn đó, mạch khoáng này vẫn kéo dài từ chỗ chúng ta tới Đại Tề bên kia!
- Mạch khoáng?
Khóe miệng Sở Mặc co quắp:
- Cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe qua.
- Ngươi đương nhiên không thể nghe nói qua.
Phương Minh Thông thở dài nói:
- Đó là một mỏ quặng Nguyên Thạch vô cùng lớn!
Vẻ mặt Sở Mặc lập tức khiếp sợ, hắn hôm nay sao có thể không biết chỗ tốt của nguyên thạch? Vật kia có trợ giúp vô cùng lớn đối với tu luyện. Nếu bị các đại môn phái biết được nhất định sẽ đỏ mắt và ra tay cướp đoạt!
Một hoàng triều thế tục muốn một mình có được một mỏ quặng Nguyên Thạch thật lớn quả thật chính là chuyện không dám tưởng tượng.
- Không chỉ như thế, nguyên thạch được sản xuất ra từ trong mạch khoáng kia vô cùng tinh thuần! Có thể nói là mỏ quặng Nguyên Thạch cực phẩm!
Phương Minh Thông nói ra lời kinh người, sau đó nhìn thoáng qua Sở Mặc có chút dại ra:
- Hiện tại ngươi hiểu vì sao hoàng thượng đồng ý ngươi lập học viện hoàng gia Phiêu Diêu Cung rồi chứ? Hiện tại ngươi hiểu vì sao hoàng thượng lúc trước muốn nắm quyền chủ động trong tay chưa?
Hoàng thượng ở một bên cười khổ nói:
- Sự kiện kia thì khỏi nói, là trẫm có lỗi với Sở Mặc…. tuy nhiên trẫm muốn chính là, trong một thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864180/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.