Đại Công Kê miệng lẩm bẩm nói:
- Thật sự là xui xẻo, lão tặc thiên vẫn còn chưa ngừng nữa!
Nói xong, nghiêng đầu nhìn Sở Mặc nói:
- Đều tại ngươi chọn con đường này!
Sở Mặc tỉnh khỏi hồi ức, nhìn thoáng qua Đại Công Kê:
- Không ai mượn ngươi theo!
- Hừ, kê gia hiếm lạ đi theo ngươi sao?
Đại Công Kê đứng một bên, vụng trộm nhìn Sở Mặc, thầm nghĩ trong lòng: Tiểu tử này có tâm sự, bình thường kê gia khiêu khích hắn đều có phản ứng. Bộ dáng nàysao giống những lúc kê gia nghĩ tới gà mái thế?
- Đúng rồi, màu vàng đó là cái gì?
Sở Mặc bóng dáng màu vàng, cũng không biết chết chưa. Đó là nguyên thú cửu giai đó!
Nếu chết, một thi thể nguyên thú cửu giai sẽ làm toàn bộ Tứ Tượng đại lục điên cuồng?
Đại Công Kê ngẫm nghĩ một chút, có chút không xác định nói:
- Hình như là một con mèo hay một con chó? Kê gia cũng không thấy rõ ràng là cái gì. Bất quá là giống cái!
Sở Mặc liếc mắt, thầm nghĩ bóng dáng màu vàng nói chuyện giống như thiếu nữ,tự xưng bà cô, ai không biết là giống cái?
Lúc này, tia chớp liên tiếp dày đặc bổ tới một chỗ.
Đại Công Kê híp mắt, lẩm bẩm nói:
- Hẳn là là ở chỗ này rồi! Hắc mãng kia có tâm cơ, tính kế tên ngu ngốc này đến tận xương tủy!
- Sao nói vậy?
Sở Mặc nhìn chỗ bị tia chớp điên cuồng công kích, khóe miệng kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864171/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.