Nhưng hôm nay chỉ còn ở tầng bốn Thiết cốt cảnh, một cánh tay cũng bị đứt rời!
Cứ thế bị phế đi.
- Hắn rất có thiên phú, nhưng sau này sẽ hoàn toàn phế bỏ. Phong ấn trong đan điền hắn ta đã tự mình xem qua, cũng mời mấy vị đại trưởng lão xem qua. Không ai có thể tháo bỏ.
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên sắc mặt khó coi nói với hắn:
- Còn có Phúc Long trưởng lão cũng biến mất không thấy gì nữa, hiện tại xem ra, tám chín phần mười là dữ nhiều lành ít.Triệu Hồng Chí vẫn duy trì trầm mặc.
Chưởng môn Trường Sinh Thiên, nhìn hắn hỏi:
- Nghe nói, Phúc Long thề giết chết Sở Mặc là muốn trút giận cho ngươi?
Trong lòng Triệu Hồng Chí hơi run lên, lập tức nói:
- Chuyện kia... Là như thế này...
Vì thế, Triệu Hồng Chí nói Sở Mặc mục nát muốn bái sư Trường Sinh Thiên. Hắn có quen biết với ông nội Sở Mặc nhưng không thể thiên tư, chỉ có thể đuổi Sở Mặc đi.
- Có thể lúc đó Sở Mặc nhìn thấy Phúc Long trưởng lão bị nói gì quá kích động. Thiếu niên bị cự tuyệt, trong lòng khó tránh khỏi suy nghĩ.Triệu Hồng Chí nói:
- Ngoại trừ nguyên nhân này, ta không nghĩ ra sao Phúc Long trưởng lão lại giết hắn. Về phần trút giận cho ta, bây giờ ta vẫn còn cảm thấy hổ thẹn với đứa bé kia thì có gì tức giận chứ?
Chưởng môn của Trường Sinh Thiên nhìn Triệu Hồng Chí hỏi:
- Ngươi nói Sở Mặc thiên phú mục nát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864168/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.