- Đúng thế, Hoa tiên sinh một lòng báo thù cho con, sao lại tự sát ở đây?
- Hay là có người thôi miên, tạo ra ảo giác mới tự sát?Có người nghi ngờ nói.
- Sao lại có cảm giác quỷ dị vậy nhỉ?
Có người cau mày, ngẩng đầu lên, nhìn về nơi xa, dùng tay chỉ về tổ rồng, không nhịn nổi hét lên một tiếng đầy kinh hãi:
- Gì gì thế kia?
Những người khác cũng ngẩng đầu lên, nhìn thấy tổ rồng vĩ đại, cả đám đều trợn mắt há hốc mồm, gần như mất đi năng lực suy nghĩ.
- Làm sao lên đó được... trông giống như tổ chim... phóng đại hàng nghìn lần vậy?Có người lẩm bẩm không chắc chắn.
- Đúng là giống tổ chim!
Có người khẳng định nói.
- Làm gì có loài chim nào to như thế được?
Có người tỏ vẻ nghi ngờ.
- Các ngươi xem, bên trên...
Có người dùng tay chỉ lên lỗ lổng to tướng ở phía trên, kinh sợ hô lên:
- Đây... chắc chắn là tổ gì đó!
- Chẳng nhẽ chúng ta vô ý... xâm nhập vào tổ của nguyên thú bậc chín?
Thanh âm người nói chuyện có chút run rẩy, không biết là do bị kích động hay do sợ hãi.
Càng về sau càng có nhiều người leo vào, tất cả đều bị chấn động bởi cảnh tượng trước mắt.
Triệu Trường Hải ngơ ngác đứng đó, lẩm bẩm nói:
- Truyền thuyết ấy... truyền thuyết ấy... là thật sao? Thật không ngờ... Triệu Trường Hải ta sinh thời... có thể tận mắt chứng kiến truyền thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864151/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.