Hoa Xuyên Ngưu ngửa mặt lên trời quát:
- Con ta… nó cũng tuổi còn trẻ! Nhưng lại chết trong tay ngươi! Biết bao vô tội đây?
- Không có sự dung túng của ngươi, hắn cũng sẽ không có ngày hôm nay. Hơn nữa, sau khi hắn chết, ta đã chôn hắn chung với Tôn Nhất Phi cũng coi như là thành toàn cho hắn rồi!
Giọng nói của Sở Mặc trở lên lạnh lùng, tuy là không muốn đi giải thích nhưng lời nói của Hoa Xuyên Ngưu… làm cho Sở Mặc có cảm giác đè nén.
Nhân tính rất phức tạp, rất khó có thể dùng tốt hay xấu để đánh giá được.
Giống như việc Hoa Nam rất yêu Tôn Nhất Phi, đối với Tôn Nhất Phi tuy là không đủ tôn trọng nhưng đó cũng là tính cách vốn có củaHoa Nam thôi. Gã thích và yêu Tôn Nhất Phi cũng không hề ít, thậm chí vì Tôn Nhất Phi có thể buông tha lợi ích mà bao người điên cuồng này!
Một phần truyền thừa của Phiêu Diêu Cung khiến cho người luyện võ của hai đại lục tranh giành… đủ thấy lợi ích này to lớn thế nào.
Nhưng Hoa Nam vì Tôn Nhất Phi lại cứng rắn bỏ qua.
Từ việc đó có thể thấy Hoa Nam là một người si tình. Nếu chỉ nhìn điểm này thì tia sáng nhân tính trên người Hoa Nam vẫn hết sức tỏa sáng!Nhưng Hoa Nam vì lợi ích của mình lại cùng Tôn Nhất Phi tính kế Diệu Nhất Nương.
Cũng là vì một phần truyền thừa Phiêu Diêu Cung, liều lĩnh… thậm chí không tiếc vì việc này mà đại khai sát giới cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864146/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.