- Chúng nó vẫn còn sống mà.
Sở Mặc nói rất bình tĩnh.
- Còn sống?
Đầu của Đại Công Kê chợt quay ngoắt một cái, dùng ánh mắt ở một bên mặt nhìn Sở Mặc, hơi nghi ngờ nói:
- Ngươi nói cá vẫn còn sống? Ngươi ngươi ngươi... trong tay mộtkẻ phàm trần như ngươi, lại có loại không gian trữ vật cao cấp như vậy?
Nói xong, dường như Đại Công Kê sực nghĩ ra điều gì đó, dùng một cánh vỗ trán mình một cái, bừng tỉnh nói:
- Chả trách... kê gia không cảm nhận được chút sát khí nào của Thí Thiên trên người ngươi. Hóa ra... thứ kia cũng đang ở trong tay ngươi. Nếu nói vậy thì ngươi cũng đang giữ Hỗn Độn Hồng Lô hả?
- Thứ kia là thứ gì? Hỗn Độn Hồng Lô? Đó là cái gì?
Sở Mặc ngơ ngác nhìn Đại Công Kê.
- Thứ kia...
Lời của Đại Công Kê đến bên miệng lại ngừng. Sau đó bắt đầu nhìn Sở Mặc từ trên xuống dưới một cách cẩn thận:
- Tiểu tử... thật sự ngươi chỉ là một người phàm bình thường? Thế nào mà kê gia thấy ngươi như là con riêng của Đế Chủ Thiên Giới vậy?
Trong đầu Sở Mặc chợt lóe qua một tia sáng, đương nhiên hắn sẽ không ngốc đến mức đi tin tưởng những gì mà Đại Công Kê thuậnmiệng nói xằng nói bậy.
Nhưng bốn chữ Đế Chủ Thiên Giới này lại là lần đầu tiên Sở Mặc nghe thấy!
Đến Ma Quân là sư phụ của mình cũng không biết được nhiều chuyện của Thiên giới cho lắm, vậy con Đại Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864140/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.