Sở Mặc nhìn Hoàng thượng, chậm rãi nói:
- Hoàng thượng anh minh, tha thứ cho thảo dân vô lễ…
Hoàng thượng cười cười lắc đầu:
- Ta còn chưa tha thứ ngươi đâu.
Sở Mặc khẽ mỉm cười, nói:
- Hạ Hào, thân là hoàng tử của Đại Hạ, đáng ra phải làm gươngcho quan viên, cho dân chúng; làm người phải chính trực, công tâm, lòng dạ bao dung thiện lương. Nhưng gã lại chẳng biết phân biệt thị phi, đổi trắng thay đen, lòng dạ hẹp hòi, khi quân phạm thượng… Gã chết còn chưa đủ!
- Ồ?
Hoàng đế hăng hái nhìn Sở Mặc hỏi:
- Thế nào gọi là không biết phân biệt thị phi, đổi trắng thay đen, lòng dạ hẹp hòi, khi quân phạm thượng?
- Triệu Nghị là một tên cẩu quan. Tên đó bị người khác sai khiến, hãm hại thảo dân. Khi sự việc bại lộ, lại sợ gây họa cho người nhà, bènbịa chuyện vô căn cứ, nói xấu một tướng quân luôn dốc hết sức vì Đại Hạ. Một tên cẩu quan như thế, có chém một trăm cái đầu cũng đáng.
Sở Mặc lạnh lùng nói:
- Nhưng tam hoàng tử điện hạ lại làm việc xấu, giúp đỡ cẩu quan nói xấu công thần, lại giúp tên cẩu quan Triệu Nghị che đậy sự việc vô sỉ y gây ra. Thân là hoàng tử, trước mời chào ông nội ta nhưng bị ông ta răn dạy, lại ghi hận, thừa cơ trả thù. Việc này có bằng chứng như núi, thảo dân không tin bệ hạ không biết.
Vẻ mặt Hoàng thượng không thay đổi nhìn Sở Mặc:
- Ngươi nói tiếp đi.Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864035/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.