- Vậy để Mai tỷ thay đi!
Sở Mặc nói với vẻ mặt đương nhiên:
- Chắc hẳn giờ nàng ấy cũng quen thuộc chuyện Thao Thiếu lầu rồi chứ? Nữ nhân thông minh như vậy, không làm gì đáng tiếc biết bao?
Hứa Phù Phù cả giận nói:
- Nàng ấy cầm kỳ thi họa tinh thông, bắt nàng làm bà chủ quán rượu không đáng tiếc hay sao?
- Vậy ngươi thấy nàng ấy nên đi đâu?Sở Mặc nhìn thoáng qua Hứa Phù Phù:
- Ta biết ngươi thương hoa tiếc ngọc, nhưng ngươi cũng chưa hỏi qua nàng nghĩ thế nào? Sao biết nàng không muốn?
- Ồ, Sở tiểu Mặc ta phát hiện ngươi hình như cũng hiểu biết về nữ nhi đấy nhỉ? Chắc không phải chuyến đi này, tình cờ gặp gỡ cô nương nào chứ?
Hứa Phù Phù mặt tò mò nhìn Sở Mặc:
- Từ trước tới nay, nhắc tới chuyện nữ nhân là ngươi trốn thật xa.
Sắc mặt Sở Mặc hơi đen, tức giận nói:
- Liên quan gì tới ngươi! Gia gia không có nhà sao?- Có nhà.
Hứa Phù Phù lập tức ngậm miệng lại.
Đây chính là chỗ tốt của việc hiểu biết lẫn nhau, biết được giới hạn đối phương ở đâu, tuy trong lòng Hứa Phù Phù rất tò mò về mặt đó, nhưng tuyệt đối sẽ không chủ động hỏi chuyện.
Vì y thấy rõ, huynh đệ mình, có chuyện gì đó khó nói.
Sau đó, Sở Mặc lại tới thư phòng Hứa Trung Lương.
Ông cụ nhìn trông có vẻ bề bộn nhiều việc, không hàn huyên cùngSở Mặc nhiều, trực tiếp vào thẳng chính sự:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864019/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.