-… Sở Mặc đầy mặt xám xịt nhìn Diệu Nhất Nương.
Hứa Phù Phù gãi đầu, nói:
- Kỳ thật đệ biết tỷ không có giận, nhưng chuyện này quả thật là đệ thiếu suy nghĩ, nên phạt, lát nữa… phạt đệ một mình ăn hết con cua hoàng đế đó!
- Cút đi! Sở Mặc và Diệu Nhất Nương đồng thời mắng.
Cuối cùng Hứa Phù Phù cũng không thể ăn được con cua hoàng đế đó. Thậm chí còn không kịp nghe Sở Mặc nói qua chuyện ở Thân Vương Phủ thì bị người gia gia y phái người đến bắt về.
Trong Thân Vương Phủ xảy ra động tĩnh lớn như vậy, thân là Hứa Trung Lương Thủ phụ đương triều sao có thể không nhận được tin tức? Người đến dẫn Hứa Phù Phù đi còn nói với Sở Mặc, nói ông nhớ hắn, bảo hắn có rảnh đi đến phủ ngồi chơi một chuyến.
Sở Mặc tất nhiên luôn miệng nhận lời, nói hai ngày nữa có rảnh thì đến. Hứa phủ… quả thật là rất lâu không có đến.
Cuối cùng Sở Mặc cùng Diệu Nhất Nương hai người trở về Thao Thiết Lầu.
Vẫn là căn phòng đó, vẫn là vị trí lúc nãy, Diệu Nhất Nương ngồi đối mặt Sở Mặc, nghe Sở Mặc nói chuyện đã xảy ra, có chút kinh ngạc hỏi:
- Chính là như vậy?
- Đúng vậy, chính là như vậy. Sở Mặc đặt ly rượu xuống, nói:
- Đây là điểm yếu duy nhất của lão tặc Hạ Kinh đó, bằng không ta có mấy lá gan dám xông vào Thân Vương Phủ đại náo?
- Ngươi, quá mạo hiểm rồi. Diệu Nhất Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863993/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.