Sở Mặc cả giận nói:
- Ngươi đợi đó cho ta!
Bên này có người khá quen với Sở Mặc, lớn tiếng quát:
- Sở hiền đệ, hay là huynh chủ động thi
- Ha ha ha, phải, Sở huynh đệ, hay là huynh chủ động đi. Ta thấy bà chủ người ta xinh đẹp như vậy, ngươi nhẫn tâm từ chối sao?
- Thật là diễm phúc. Huynh đệ cầu còn cầu không được!
Sau tiếng ồn ào của đám người, Diệu Nhất Nương đôi mắt sáng lên rơi trên mặt Sở Mặc, sau đó mỉm cười, sải bước đi lên, trong mục quang ngây dại của Sở Mặc, chiếu lên trán Sở Mặc.
Chụt một tiếng, hôn một cái thật mạnh.
Người xung quanh đều si ngốc.
Sở Mặc cũng si ngốc, tuy hôn là ở trán hắn, nhưng đôi môi mềm mại lạnh lẽo của Diệu Nhất Nương vẫn làm hắn có cảm giác khó thể diễn tả, cả người tê dại… nói không ra.
Nhưng đám người xem náo nhiệt xung quanh, lại không chịu.
- Làm dối!
- Đó là qua loa.
- Quá đáng thật, chúng tôi muốn xem là hôn môi! Là môi!
Diệu Nhất Nương cười lạnh nhìn một vòng, sau đó nhìn chằm chằm vào người Hứa Phù Phù núp trong đám đông sợ bị đánh:
- Lúc đầu bọn ta đánh cược là không được hôn mặt, đúng không?
Khóe miệng Hứa Phù Phù co quắp lại, mặt đầy xám xịt. Hứa đại công tử y thân là hoa trung thánh thủ, xưa nay chỉ có y trêu đùa người khác, đến giờ vẫn chưa bị ai chơi lại. Kết qả hôm nay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863992/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.