- Khóc cái con mẹ nhà ngươi!
Gã trung niên gầm lên sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:
- Khá lắm nhãi ranh, quả thật quá độc ác, phế bỏ võ công như thế thì có khác gì giết người đâu?
- Trước khi đi còn dám uy hiếp ông đây, nếu như để cho ngươi nhẹ nhàng yên ổn ra được khỏi thảo nguyên này, ông đây sẽ đem họ của mình viết ngược lại!Gã trung niên ở đó mà thề thốt gào lên.
Tên trẻ tuổi ở bên cạnh vừa bị lão Vương mắng xong, rụt rè nói:
- Mà họ của ngươi viết ngược lại thì vẫn như vậy…
- Ngươi cút ngay!
Lão Vương đạp cho gã trẻ tuổi một phát, sau đó lấy từ trong người ra một chiếc còi dùng hết sức mà thổi.
Điều kỳ quái là chiếc còi cùng chẳng phát ra âm thanh gì, nhưng chỉ một lúc sau trên bầu trời bỗng xuất hiện một vệt đen, đó chính là một con chim ưng, nó bay từ trên trời hạ cánh xuống rồi đậu ở trên vai củalão Vương.
Lão Vương lấy giấy bút trên người ra nhanh chóng viết vài câu gì đó, sau đó buộc lên đùi con ưng này rồi đút cho nó một miếng thịt tươi.
Con chim ưng miệng ngậm miếng thịt vỗ cánh hướng trời cao bay vút đi.
Lúc này lão Vương mới thở dài một hơi, cắn răng nói:
- Trẻ ranh mà ôm một đống vàng nghênh ngang qua lại trên phố xá sầm uất… Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ chiều ngươi!Lại nhắc đến Sở Mặc, sau khi đoạt được con ngựa thì nhằm thẳng hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863904/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.