Một tiếng cảm ơn này lại làm cho Ma Quân có cảm giác thụ sủng nhược kinh. Nguyên nhân bởi tên tiểu khốn kiếp kia lần đầu đối hắn nói lời cảm tạ. 
Nhưng ngay lập tức, Ma Quân liền thấy mình quá ti tiện rồi, chỉ vì một tiếng cảm ơn của tên tiểu khốn kiếp này mà cảm động. 
Mặt liền đanh lại, không chút biểu hiện nói: 
- Là ta đã đáp ứng ngươi. 
Ánh mắt của Phàn Vô Địch nhìn Ma Quân và tôn tử quét tới quét lui, trong lòng thật khó hiểu, không biết Sở Mặc và thanh niên áo đen khủng bố này có quan hệ gì. 
Tuy nhiên, ông cũng rất rõ ràng. Người thanh niên áo đen này tuyệt đối là cao nhân khó lường. 
Đêm nay nơi này có động tĩnh lớn như vậy, người này cuối cùng chỉ cần một cước đem Triệu Hồng Chí tên súc sinh vong ân phụ nghĩa kia đá bay ra ngoài. 
Trong khi bọn hộ vệ ở phủ mình, dù có kinh nghiệm chinh chiến sa trường, lại chưa có tí xíu phản ứng. 
Điều này đủ để thuyết minh, thực lực của nam tử áo đen đã vượt ngoài sự tưởng tượng. 
Một cường nhân như vậy, nếu tôn tử có thể bái ông ta làm thầy… 
Lão gia tử là người đơn giản, đổi lại người bình thường, nếu gặp chuyện chuyển nguy thành an như rồi, sợ là trong một lúc còn chưa hoàn hồn. Nhưng vị lão gia này đã bắt đầu xem xét đến tương lai của tôn tử. 
Đúng lúc này, một câu của Sở Mặc lại khiến ông cụ trở nên hỗn độn. 
- Yên tâm, ta đã đáp ứng bái người làm thầy, sẽ tuyệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/118616/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.