"Anh Kiến Quốc, phấn chấn lên. Còn năm tiếng nữa là hết mười ngày rồi, chúng ta không còn thời gian nữa!"
"Anh Kiến Quốc, đừng ngây người ra nữa!"
Giọng Thẩm Tri Đường vọng tới từ đằng xa, cứ như cách cả muôn nghìn thế giới, nghe không rõ. Trong tầm nhìn của Tang Hủ là gương mặt nôn nóng của Thẩm Tri Đường, là dãy núi kéo dài không dứt, là trời đất trắng xoá một màu. Cậu chợt nghĩ đến ánh mắt Châu Hà nhìn núi tuyết, nặng nề, phức tạp đến thế, khó tả bằng lời.
Giây phút đó, cuối cùng Tang Hủ cũng hiểu hắn đang nghĩ gì.
Châu Hà đã lường trước lúc này từ lâu, kể từ khi rời khỏi nước Na dưới lòng đất, hắn đã chuẩn bị cho lúc chia ly.
Tại sao? Sao hắn biết?
Tên lừa đảo, gã bội bạc, đồ khốn không giữ lời hứa, Tang Hủ nghĩ, cậu sẽ không đi tìm hắn, không bao giờ đi.
"Anh Kiến Quốc!"
Tang Hủ hít sâu một hơi, nói: "Kiểm tra vết thương của Văn Uyên."
"Được, được."
Thẩm Tri Đường lập tức đỡ Văn Uyên dậy, Tang Hủ kiểm tra, không có vấn đề gì lớn, chỉ là bị đánh ngất thôi. Thẩm Tri Đường khâu vết thương trên đầu cậu ta, Văn Uyên đau quá tỉnh lại, Tang Hủ ghì cậu ta, để cậu ta khỏi cử động lung tung. Cậu ta nhìn xung quanh, Tần Sơ Liễu đã bị đánh ngất, trói gô lại vứt sang một bên, còn Châu Hà thì không thấy tăm tích.
Cậu ta lại nhìn Thẩm Tri Đường, Thẩm Tri Đường lén lút kể cho cậu ta tình hình hiện tại, mặt mày cậu ta nặng nề thêm vài phần.
"Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678177/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.