Tang Hủ đang định nói, Văn Uyên trở về từ gió tuyết, tháo khăn quàng, nói: "Tôi phát hiện ra dây thừng."
Không ngờ cậu ta đã ra ngoài trinh sát từ lâu rồi, Tang Hủ còn tưởng cậu ta vẫn đang nghỉ ngơi trong lều. Tang Hủ đi đánh thức Thẩm Tri Đường, tất cả mọi người mặc trang bị, đeo mũ và kính bảo vệ mắt, dùng khăn quàng che kín miệng mũi, xuất phát đi tìm dây thừng mà Văn Uyên phát hiện ra. Dây thừng nằm trên đồi tuyết, Tang Hủ kiểm tra, xác nhận là đồ của người nhà họ Tần.
Chắc chắn đây là dây thừng leo núi của đội Trọng Tự, đi theo dây thừng ắt sẽ tìm được đội của họ. Mà con đường đội của họ đi ắt là con đường diện thánh dẫn đến vua nước Na.
Tang Hủ quyết định lợi dụng dây thừng của Trọng Tự, bốn người móc khóa hãm vào dây thừng để lên núi. Đường Trọng Tự đi cực kỳ hiểm hóc, bắc dây thừng an toàn kép suốt dọc đường.
Rất khó tưởng tượng được người xưa không có những thiết bị này đã đi con đường này diện thánh như thế nào. Nơi này ở rất cao so với mực nước biển, ít nhất 3000 4000 mét, gió tuyết vù vù trên núi cả ngày lẫn đêm, Thẩm Tri Đường suýt bị thổi bay mấy lần liền, may mà Hắc Nữu ngoạm chặt ống quần của cô. Đến chỗ cao hơn, vách đá cheo leo trơn tuột, cơ bản là không có điểm bám, dù có thần thông thì cũng rất khó trèo lên.
Bốn người leo được hai tiếng đồng hồ, đến khe nứt trên núi cao hơn 4000 mét. Khe nứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678175/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.