Cậu ta là ai? Cậu ta làm kiểu gì? Tại sao đám Triệu Long Bảo không tấn công cậu ta? Trong lòng Tang Hủ tràn ngập nghi hoặc.
Không kịp suy nghĩ nhiều vậy, tiếng thình thình càng lúc càng vang dội, chẳng biết có bao nhiêu thứ trèo lên húc cổng. Nếu coi ảo giác là một trò chơi tương tác thực tế ảo, vậy thì chỉ cần bộ nhớ đủ nhiều, về lý thuyết nó có thể liên tục làm mới NPC, vậy nên kẻ sau cổng mộ sẽ chỉ càng ngày càng đông, cho tới khi húc đổ cổng mộ xông ra ngoài.
Rốt cuộc ảo giác có thể làm mới ra bao nhiêu NPC, phụ thuộc vào bộ nhớ của nó. Mà rốt cuộc bộ nhớ của tổ tiên nhà họ Triệu nhiều cỡ nào thì Tang Hủ không ước tính được. Mấy nghìn năm, ngần ấy thế hệ trước đều được chôn cất ở đây, chắc chắn là không ít, tạo ra mấy nghìn tài khoản Triệu Long Bảo chắc không thành vấn đề.
Bên ngoài hang động thi thể đều là ngài, không thể ra được. Cổng mộ bên trong lại đầy rẫy nguy hiểm, Triệu Long Bảo và đồng bọn của ông ta sắp xông ra rồi.
Họ đã rơi vào cục diện bế tắc.
Châu Hà xắn tay áo nói: "Các ngươi tìm chỗ trốn đi."
Tang Hủ kéo cánh tay hắn, "Số lượng quá đông, cụ thiêu cháy mình cũng không chém hết được, huống hồ ảo giác còn có thể liên tục tạo ra NPC, chém cũng vô ích."
Nghĩ cách đi, nhất định vẫn còn cách.
Tang Hủ nhìn Văn Uyên, ánh mắt anh ta rất hờ hững, dường như anh ta có thể bình tĩnh chấp nhận mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678148/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.