Họng súng đen ngòm chĩa vào Tang Hủ, Lý Tùng La cầm súng bằng hai tay, run rẩy không ngừng. Đáng lẽ người phải sợ hãi rõ ràng là người đàn ông đeo mặt nạ Na Thần trước mặt, nhưng tại sao trong lòng cô lại buồn thế này? Rõ ràng nổ phát súng này là được, giết anh ta, cô sẽ được trở về nhà. Tại sao vẫn không thể ra tay?
Người đàn ông nọ bình tĩnh nhìn cô, không xin tha, không sợ hãi. Anh ta nói: "Cô không giết tôi được."
Hai tay cô run cầm cập, phải, anh ta huyết chiến với Lý Tư Cựu mà vẫn có thể bỏ đi nguyên vẹn, đứng đó không hề xây xước gì, chứng tỏ thực lực của anh ta đáng gườm cỡ nào. Một tay gà mờ chưa từng thực chiến như cô, cơ bản là không thể thắng được anh ta. Những kẻ tu luyện thần thông, có ai sợ súng đạn đâu?
Nhìn vào cặp mắt không hề gợn sóng kia, cô chợt thấy quen thuộc.
"Là anh," cô kinh ngạc nói, "Không ngờ anh lại là Đại Tộc Trưởng."
Đã bị nhận ra, đeo mặt nạ Na Thần cũng vô nghĩa. Tang Hủ tháo mặt nạ Na Thần, đối mặt với cô.
"Cô vẫn ổn chứ?" Tang Hủ hỏi.
Miệng thì nói vậy, trong lòng cậu đã nghĩ phải diệt khẩu Lý Tùng La như thế nào.
Hiện giờ tình hình của cậu không được tốt lắm, Lý Tùng La là người ngoại tộc Qua Sông, giết cô hơi khó.
Tay Lý Tùng La run lẩy bẩy, cô muốn giết anh ta, thế mà anh ta còn hỏi cô có ổn không? Lý Tùng La cảm thấy mình bây giờ xấu xa vô cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678126/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.