"Tôi chết, ông không thoát khỏi hiềm nghi đâu, ắt sẽ dấy lên sự phẫn nộ của mọi người." Tang Hủ thò tay phải vào túi áo, là động tác chuẩn bị lấy bùa ra, "Bất kể ông muốn đạt được mục đích gì, giết tôi nhất định không phải lựa chọn tốt nhất. Chi bằng chúng ta bàn bạc xem?"
Ánh mắt của Lý Tư Cựu dừng ở chỗ tay phải cậu, tỏ vẻ khinh miệt, "Ta cũng chẳng muốn so đo với loại trẻ ranh như ngươi. Tiếc rằng..." Ông ta thong thả nhả một hơi khói thuốc, "Thói trời ghen ghét. Bốn nhà kia gió chiều nào xoay chiều nấy, ta thì không được. Ngươi chết, ta mới được sống."
"Tại sao?" Tang Hủ nhíu mày, "Tôi không phải máu mủ của ông, cũng không phải con gái."
"Ngươi còn biết việc này cơ à?" Lý Tư Cựu nheo mắt.
Tang Hủ gục đầu, "Xin cụ Lý cho tôi được chết rõ ràng."
"Thịt con gái bù máu, xương con gái bù khí, nhưng rốt cuộc vẫn không bù được gốc rễ." Lý Tư Cựu gảy tro trong tẩu thuốc, lúc này Tang Hủ mới nhận ra, thứ cháy trong tẩu thuốc của ông ta là tro cốt thiếu nữ trong dòng họ của ông ta. Lý Tư Cựu nói: "Kéo dài tuổi thọ, chỉ có hai cách, một là tu luyện hết thần thông trong đạo, leo lên từng bước một, Gõ Cửa, Qua Sông, Lên Thềm, Vọng Hương, cuối cùng trở thành Vua. Tiếc rằng ba nghìn năm trước, hoàng đế cuối cùng của nước Ly là Tức Hoang đã chém sạch chư hầu, đốt cháy sách quý của sáu đạo. Đốt sách, thần thông sáu đạo không được đầy đủ, con đường thành Vua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678125/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.