Mọi người rón rén đi về phía đông, gạt cỏ dại tầng tầng lớp lớp, nhìn thấy một đám người tụ tập dưới gốc cây đa lớn đằng xa. Trong số đó có hai người ngoại tộc đã giết đồng đội nữ nọ, đứng ở trung tâm được mọi người bao vây xung quanh.
Một dân bản địa mặc áo bông xám nói: "Cậu nói thật à? Chúng tôi đi đào mộ cùng cậu, cậu cho chúng tôi mỗi người một túi gạo?"
Lý Gia Thiện nói: "Đương nhiên là thật, nhà tôi ở ngay trong làng, nếu lừa mọi người, mọi người cứ đến tận nơi mà lấy."
"Không đúng, lúc này là lúc nào rồi, hai người làm gì mà khăng khăng đòi đi đào ngôi mộ đó?" Một dân bản địa đầu trọc khác xắn ống tay áo, buồn bực nói, "Dù đào ra được vàng bạc châu báu thì đã sao? Bên ngoài đã bị sương mù phong tỏa, hai người muốn những thứ không ăn được này có ích quái gì."
Người ngoại tộc cao ráo tên là Lão Từ kia nói, "Chúng tôi tự có lý của chúng tôi, các anh cứ bảo đi hay không thôi."
"Chưa biết chừng trong đó có bảo bối gì thật thì sao. Các cậu quên rồi à? Bình Vàng của nhà họ Hứa chính là trôi từ ngôi mộ đó ra mà." Rõ ràng người mặc áo bông xám đã động lòng, "Có khi đào được chậu châu báu gì đó, thả một hạt gạo vào, biến thành một cân gạo."
"Đúng thế," Lý Gia Thiện hùa theo, "Bị nhốt ở đây, chi bằng nghĩ cách tìm lối ra, chắc chắn trong ngôi mộ đó có bảo bối lợi hại hơn Bình Vàng."
Mọi người đều gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678097/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.