[Giấc mộng thứ tư: Núi Đại Khanh]
[Độ khó: Cấp C]
[Tang Hủ, xin chào, chào mừng tiến vào giấc mộng thứ tư. Xin chú ý, hãy đóng tròn vai của mình, đừng để họ phát hiện ra bạn là người ngoại tộc.]
[Chúc bạn sống sót đến khi tỉnh giấc.]
.
"A Đắc, nhớ lấy, người vớt xác chúng ta có ba thứ không vớt."
Chiếc thuyền nhỏ tròng trành, rẽ sóng nước, nổi gợn sóng lăn tăn. Tang Hủ mở mắt ra, phát hiện mình đang ngồi trên một con thuyền gỗ hẹp dài.
Đập vào mắt là một màu xanh biếc, trời màu xanh lục, nước cũng màu xanh lục. Trong rừng rậm, đầm nước sâu này tựa một tấm gương cổ, phản chiếu lửa xanh khắp núi, và sương mù xung quanh vây quanh núi. Chỉ có một ao sen héo úa vàng ở chính giữa, muỗi chân dài bay vù vù, nhện nước nhảy tanh tách, mũi chân mảnh chọc thủng mặt nước, phản chiếu ánh bạc sáng lóa.
Một cụ già khua mái chèo ngồi bên cạnh cậu, đầu tóc bạc phơ, lải nhải:
"Thứ nhất, không vớt xác ngày mưa bão. Sét đánh, sấm chớp, nguy hiểm. Thứ hai, không vớt thi thể dưới đáy nước, người chết thì phải nổi lên, không nổi lên được, chứng tỏ có thứ gì đang quấn vào. Thứ ba, không vớt xác chết thẳng đứng. Đấy là đã thành tinh, muốn lấy mạng người..."
Lần này tỉnh dậy không ngờ lại không nằm trên giường, Tang Hủ cúi đầu, tìm kiếm bóng dáng cụ cố.
Trên thuyền chỉ có cậu và cụ già cứ lải nhải mãi này, không còn ai khác.
Cụ cố đâu?
Cậu đã khắc tên Hàn Nhiêu và Thẩm Tri Đường lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678093/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.