Tang Gia Ý không lề mề nữa, vào ngày thứ hai đã thu dọn xong kha khá hành lý rồi. 
Cậu vốn không định để Giản Tế tới đón mình, chỉ là thời điểm nhắn tin cho người hỏi địa chỉ, Giản Tế đã lái xe qua. 
【Dữ Kỳ: Có thể lên lầu không?】 
Tang Gia Ý giật nảy mình. 
【Tang Tang: Anh đã tới rồi sao?】 
Vừa gửi đi, cậu liền cảm thấy bản thân nói thừa rồi, lại vội vàng gõ chữ: 
【Tang Tang: Đương nhiên được rồi】 
Chỉ chốc lát sau, chuông cửa đã bị ấn vang. 
Tang Gia Ý mở cửa, để người đi vào, một mặt có chút ngại ngùng cười nói: "Anh trực tiếp vào đi, bình thường trong nhà không có ai tới, nên cũng không có dép mới." 
Sau đó ở một bên nhỏ giọng bổ sung: "Có hơi bừa." 
Khóe miệng Giản Tế cong cong, tiếp đó đã trông thấy trên tấm thảm trải sàn lông dài mềm mại bày ngổn ngang mấy cuốn sách, gối ôm rơi rớt lung tung, một nửa thảm lông vắt lên sô pha, nửa còn lại rơi xuống mặt đất, trên bàn trà đặt cốc nước bằng sứ vẽ Graffiti rất dễ thương. 
Cả căn nhà giống như cậu nói, không hề ngăn nắp như vậy. 
Nhưng lại là kiểu bừa bãi khiến người cảm thấy hài lòng và thoải mái, là kiểu lộn xộn mang hơi thở cuộc sống nồng đậm. 
"Không đâu, thoạt nhìn rất thoải mái." Giản Tế nói với cậu, sau đó kéo vali của cậu qua, "Ở đây hết sao? Còn đồ gì khác cần mang theo không?" 
Tang Gia Ý lắc lắc đầu: "Không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tham-ben-tai-em/2723990/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.