Sau khi dẫn người đến phòng của bản thân, một mình Giản Tế xuống lầu vào nhà bếp rót nước uống. 
Chất lỏng lạnh buốt trôi qua yết hầu chảy vào dạ dày, nhưng Giản Tế lại cảm thấy cảm giác ngứa ngáy kia nơi trái tim vẫn khó tiêu biến như cũ. 
- - Giống như đều là vì một câu xưng hô ban nãy của Tang Gia Ý. 
Sáu năm trước Tang Gia Ý cũng từng gọi anh là anh trai, rõ ràng lúc ấy chẳng thấy sao cả, nhưng bây giờ nghe được, lại cứ cảm thấy không đúng lắm. 
Tiếp đó di động đặt một bên liền kêu vang, Giản Tế nhìn qua, là Diệp Trăn. 
"A lô?" 
"Uầy, mang bà xã cậu dời đến nhà mới rồi à." 
Vừa dứt lời, Giản Tế đã nghe thấy động tĩnh trên lầu, anh ngẩng đầu liền trông thấy đứa nhỏ đi ra từ trong phòng, hướng đến một hành lang khác. 
Ở đó có một ban công lộ thiên, có thể nhìn thấy hồ nhân tạo cách đó không xa, nếu ánh mặt trời tốt, chạng vạng còn có thể nhìn thấy cảnh hoàng hôn buông xuống. 
Hệ thống sưởi trong phòng mở đầy đủ, cậu cởi bỏ áo khoác ngoài, chỉ mặc một chiếc áo lông cao cổ mềm mại màu trắng, nhìn qua rất an nhàn. 
Thời điểm nghe được động tĩnh ở dưới lầu, cậu cúi đầu nhìn xuống, tầm mắt hai người va chạm giữa không trung. 
Chưa nói đã cười, mặt mày Tang Gia Ý cong cong vươn tay ra, vẫy vẫy với Giản Tế. 
Giản Tế nhìn cậu rồi cong môi, lại ép thấp giọng nhả ra hai chữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tham-ben-tai-em/2723988/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.