Simp á? 
Tang Gia Ý rất chi là khiếp sợ, tỏ vẻ không thể hiểu nổi. 
Vẻ mặt cậu ngờ vực mà nói: "Tại sao phải như vậy ạ?" 
Giản Tế nhận cái nĩa của cậu đưa tới, cúi đầu cười ra tiếng: "Bởi vì rất thú vị đó." 
Nói rồi, Giản Tế liền cúi đầu ăn một miếng bánh kem nhỏ mình bưng trên tay, cảm giác thơm ngọt bông mềm tan trong miệng. 
Giản Tế lại khẽ cau mày, trước nay anh vốn không thích đồ ngọt cho lắm. 
Nhưng do nghĩ trông bộ dạng ban nãy của Hựu Hựu hình như rất thích ăn, vì thế anh lại thử thêm một miếng. 
"Em có thấy ánh mắt của bọn họ không?" Giản Tế hỏi. 
Tang Gia Ý biết "bọn họ" mà Giản Tế nói là chỉ những người khác trong sảnh tiệc. 
Tang Gia Ý khẽ nghiêng đầu, liền trông thấy không ít người vội vàng thu ánh nhìn lại, hiển nhiên trước đó đang chú ý tới bọn họ ở bên này. 
"Thực ra họ nhìn anh ấy." Tang Gia Ý nói. 
Suy cho cùng cậu chỉ là một người không mấy quan trọng, không thúc đẩy cái vòng này, thậm chí còn không nằm trong vòng, vào thời buổi lợi ích là chính này thì không có giá trị quá lớn. 
Giản Tế mỉm cười: "Không, bây giờ em rất quan trọng, bọn họ bắt đầu nhìn về phía em rồi." 
Tang Gia Ý bỗng nhiên hiểu được mục đích Giản Tế làm như vậy. 
Có lẽ ấn tượng của mọi người về đứa "con riêng" Tang Gia Ý đã nảy sinh thay đổi, nhưng lại biến thành thiếu gia thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tham-ben-tai-em/2723954/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.