Nhìn gần cặp con ngươi trong suốt Long Khiếu Thiên không thể lẩn tránh cũng không cách nào giấu diếm nữa,” Hai chân ngươi đã bị gãy,đại phu nói ngươi sau này….. đã không thể đi lại.”
” Chân của ta bị phế phải không?” Ninh Đan Hi như bị tuyên án tử hình sắc mặt trắng bệch,trong mắt còn sót lại một chút tia sáng đang nhanh chóng biến mất thẳng đến ảm đạm,y trừng to đôi mắt vô thần nước mắt lăn xuống,y đột nhiên cười to “Ngươi rốt cục phá hủy được ta!”
“Đừng cười,Đan Hi,đừng như vậy!” Long Khiếu Thiên vừa đau lòng vừa thương tiếc,hắn nhịn không được ôm chặt y.
” Ngươi không phải rất vui vẻ sao? Long Khiếu Thiên,ngươi biến ta thành bộ dạng phế nhân,ngươi rốt cuộc trả được thù có đúng không?”
“Không…. ta….”Long Khiếu Thiên nói không được,hắn thậm chí không thể tự bào chữa,mỗi lời mắng sắc bén của Ninh Đan Hi đều đăm sâu vào trong lòng hắn.
“Vào mất ngày trước ta vẫn mang theo một tia hy vọng cuối cùng,không ngừng thuyết phục đây chẳng qua chỉ một cơn ác mộng,ta ngày nào cũng hy vọng ngươi sớm tỉnh lại khôi phục Thần Hằng ôn nhu thâm tình trước kia,cho dù bị ngươi lăng nhục ta vẫn như cũ ôm một tia hy vọng không thực tế,khát vọng mở mắt ra có thể nhìn được Thần Hằng trở lại bên người ta,nhưng hiện giờ đều bị dập nát,ta sớm nên hiểu Thần Hằng đã chết,ở trước mặt ta ngươi là thập tứ Vương gia cao cao tại thượng,là hắn tự tay phế đi nữa người dưới của ta!”
“Đừng nói như vậy,tất cả có thể trở lại như cũ,ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tam-my-lang/2392522/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.