Hạ Hà bảo tôi dùng thử xem máy tính bảng có okela không. Tôi ngồi thử dùng, còn hắn ngồi bên thì…
Không ngừng sàm sỡ tôi.
“Quản lý cái tay hư được chứ?”
“Tớ không quản được nó,” Hạ Hà vô tội lý lẽ, “Tại da Ngôn vừa trơn vừa mịn, làm tay người ta không bỏ ra được ý.”
Hắn lúc nào cũng nói mấy câu khiến tôi mắc ói lên được.
Cơ mà nghe lâu tôi lại thấy có loại phê phê mới chết.
Chắc tôi cũng bị chập mạch chỗ nào đó rồi.
Nói xong thì Hạ Hà có hơi tém tém lại được chút, nhưng tay lại thành bắt đầu di chuyển xuống dưới.
Tôi đếch buồn nói hắn nữa, chỉ là…
“Sờ cái gì đấy?”
Hạ Hà ngồi ngay ngắn, “Có sờ gì đâu.”
Lại còn giả ngu với tôi.
Hắn không sờ, chẳng lẽ mông tôi mọc ra chân tự đi qua chui vào tay hắn?
Hạ Hà liếm liếm môi, “Bé cưng ơi anh muốn…”
Tôi: “Không, đừng có muốn.”
Hạ Hà: “Tớ còn chưa nói muốn gì mà.”
Khỏi cần nói.
Trong đầu hắn có gì khác ngoài cái chuyện kia chứ.
Tôi vẫn nhớ như in hắn bảo đợi đến sinh nhật 18 tuổi của tôi đấy, giờ tôi mới 17 thôi, đừng hòng mơ mộng.
Hạ Hà có vẻ muốn chơi đến cùng.
“Đã nói là đợi đến sinh nhật của Ngôn rồi còn gì?”
“Tớ mới 17.”
“Không, Ngôn 18 tuổi rồi,” Hạ Hà nói, “Tính cả tuổi mụ.”
Tôi: “Không ai tính tuổi mụ hết.”
Hạ Hà già mồm lươn lẹo, “Sao lại không tính tuổi mụ? Trứng thụ tinh không phải là một sinh mệnh rồi à?”
Những lúc thế này thì dùng thành thạo kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-ong-thang-nhu-nay/1162981/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.