Đương Trần Yên vừa xuống đến cầu thang đã thấy xa xa có người đứng dựa lưng vào thân cây, áo sơ mi quần bò ôm lấy vóc dáng hoàn mỹ, khoanh tay nhìn dưới đất, hình như đang nghĩ đến cái gì đó vui nên khóe môi cong cong lên, cô nháy mắt sững sờ, cậu quả thật rất đẹp trai nha? Soái ca còn phải chào thua cậu đi? Không bỏ lỡ khoảnh khắc này, cô lấy điện thoại ra chụp một tấm, sau đó cất vào túi,thong thả bước đến chỗ cậu:“ Chờ lâu không?”
Tiêu Dịch Phàm còn đắm chìm trong suy nghĩ, bên tai vang lên giọng nói mềm mại dịu dàng, cậu theo bản năng quay sang, nhìn cô gái mắt phượng mày ngài trước mặt, bỗng dưng cậu không đủ can đảm nói thành câu hoàn chỉnh:“ Ch..... Chưa, mới... đến thôi”
Đường Trần Yên suýt bật cười thành tiếng, kìm nén lại vỗ vỗ vai cậu:“ Vậy chúng ta đi thôi” Lão Tiêu nhà cô đúng là dễ thương thiệt a~~
Tiêu Dịch Phàm gật đầu, sải bước đuổi theo cô, khóe môi câu lên một nụ cười ấm áp, cẩn thận hỏi:“ Cậu muốn ăn gì? mình đưa cậu đi”
Đường Trần Yên nghiêng đầu suy nghĩ một lát, rồi quay sang cậu nhướn nhướn lông mày:“ Mỳ Ý được không? Và mì tương đen nữa”
Haiz, đúng là một chàng trai tốt, vẫn còn biết quan tâm đến khẩu vị của cô, kiếp trước Lâm Thành Luân mỗi lần dắt cô đi ăn đều là lôi kéo cô đi, nhiều lần có món cô không ăn được nhưng vì muốn hắn vui đành cắn răng đi theo, cứ mỗi lần như thế cô đều về nhà ăn bù, thành ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-noi-nay-con-co-anh/49453/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.