Tiêu Dịch Phàm nhìu mày quay lại, thấy Đường Trần Yên đang thở hồng hộc đến, cậu vội đi lại, ấp úng nửa ngày mới hỏi:“ Chuyện gì thế?” Cô lại đuổi theo cậu? Không phải nên ở bên trong nói chuyện với Thành Luân sao?
Đường Trần Yên ổn định lại hô hấp mới nhìn cậu cười cười, ngại ngùng nói:“ Cho mình xin số điện thoại cậu đi” Cô lúc này định học thuộc số cậu khi cậu đọc cho Trịnh Như Sơ, ai ngờ cậu lại cứ im lặng không nói gì hết, buộc cô phải chạy theo xin số, ặc, đúng là...có chút ngại ngùng đi? Cô là con gái lại đi xi số một thằng con trai? Nghĩ nghĩa cô nói thêm.
“ À, cái đó, dù sao cùng là trưởng phòng, sau này có gì mình có thể nhờ cậu giúp được không?” Cái lý do này cũng không quá tệ đi?
Cô vừa dứt lời, cậu đã nhanh chóng đồng ý,gương mặt cũng dần dần đỏ ửng:“ Được, có gì cứ nhờ mình đi, mình rất vui khi giúp cậu”
Đừng nói là cậu đang mơ? 11 năm thầm mến cô cũng không phải là ngắn, đến bây giờ cậu mới được cô nhờ vả, nếu không phải sợ cô hoảng sợ, cậu còn muốn giúp cô nhiều hơn kìa.
Đường Trần Yên buồn cười, lấy điện thoại từ trong túi ra, đưa cho cậu:“ Lưu lại đi!” Thì ra, cậu vốn đã yêu cô từ khi đại học cơ à? Chỉ vì cô mãi rong đuổi theo Lâm Thành Luân mà bỏ lỡ người đàn ông tốt như thế này, haiz, Dịch Phàm ơi Dịch Phàm, nếu lúc đói anh kiên quyết nắm lấy em thì đâu đến nỗi, thôi được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-noi-nay-con-co-anh/49450/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.