Tôi và mẹ bắt đầu chiến tranh lạnh với nhau.
Từ hôm đó tôi không về nhà nữa.
Tôi tìm một công việc làm thêm ở bên ngoài, tôi nghĩ nghiên cứu sinh cũng có thể tìm việc làm thêm cộng thêm khoản phụ cấp cho nghiên cứu sinh thì tôi cũng có thể sống được.
Nhưng mà ông trời lại cứ thích đối đầu với tôi.
Trước ngày thi lần 2 một ngày tôi ra sân bay thì thành phố của tôi đột nhiên bùng phát dịch bệnh.
Trước khi lên máy bay thì nhận được thông báo phải có báo cáo kiểm tra PCR trong vòng 24h.
Trong thời gian ngắn như vậy tôi đi đâu làm kiểm tra PCR, mà kiểm tra cũng cần 4 tiếng mới có kết quả, đợi có kết quả thì không kịp lên máy bay mất.
Tôi nên làm thế nào bây giờ?
Lần đầu tiên tôi vô cùng luống cuống ở sân bay.
Tôi sốt ruột tới sắp khóc rồi.
“Hạ Hạ, hình như tớ sắp bỏ lỡ bài thi lần 2 rồi.” Tôi khóc lóc gửi tin nhắn cho Hạ Hạ, tay run rẩy.
Kết quả không tới vài phút sau Hạ Hạ đã gọi tới.
Nhưng mà giọng nói trong điện thoại lại là của Văn Tu.
“Cậu đừng sốt ruột, vẫn còn kịp thôi, cậu cứ bắt xe tới bệnh viện gần nhất làm xét nghiệm trước đã, tôi lên mạng đặt vé máy bay giúp cậu.”
Trong phút chốc giọng nói bình tĩnh trầm ổn của cậu khiến tôi có cảm giác an toàn.
Trong đầu tôi là một mảng hỗn loạn chỉ biết làm theo lời cậu ấy nói.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-cau-ay-thich-toi/2941339/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.