Lúc Hướng Phi biết được Thẩm Lâm yêu đương với Phó Học Nham, giật mình đến nỗi cằm sắp rơi xuống đất. Anh ta có phần lo lăng không tên, anh ta vẫn luôn biết tâm tư của Thẩm Lâm, nhưng chính vì biết quá nhiều, mới có thể sợ trái tim trĩu nặng tràn đầy yêu thương, sẽ vì thế mà bị tổn thương.
Bản thân anh ta suy nghĩ rất nhiều, đến cuối cùng, phần còn lại chỉ là thật lòng chúc phúc, anh ta đứng ở góc độ bạn bè, mãi mãi hi vọng Thẩm Lâm có thể vui vẻ.
Hướng Phi hỏi anh: “Phó Học Nham thật sự thích mày sao?”
Thẩm Lâm không do dự, nghiêm túc nhìn anh ta: “Tao có thể cảm nhận được, anh ấy thích tao.”
Hướng Phi gật đầu không nói gì nữa ôm lấy Thẩm Lâm, vành mắt đỏ lên, anh ta không biết đột nhiên mình cảm tính thư thế, là vì Thẩm Lâm ngốc, còn vì anh thầm mến rất nhiều năm, cuối cùng cũng thành sự thật.
Sau khi tan làm Phó Học Nham đến đón Thẩm Lâm, Hướng Phi và Trương Tử Dật cũng đang trong quán, Phó Học Nham thấy hai người thì lên tiếng chào hỏi, sau đó mời họ cùng ăn cơm.
Suốt một bữa cơm, trái tim treo lên của Hướng Phi cuối cùng cũng hạ xuống. Anh ta lớn lên cùng Thẩm Lâm, đối với chuyện của Thâm Lâm đều phải rõ ràng hơn ai hết, xưa nay Thẩm Lâm không thể hiện bản thân, nhưng anh cũng có cái bản thân thích và không thích. Chẳng hạn như khẩu vị, mặc dù không kén ăn, cái gì cũng có thể có cách ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-anh-cung-thich-em/2285219/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.