Lúc trở về, trong tay Thẩm Lâm có thêm một hộp gỗ hình chữ nhật, bên trong đựng mười mấy cây tươi tốt.
Anh vẫn luôn biết Phó Học Nham ở đâu, nhưng chưa bao giờ đến gần. Giây phút mở cửa phòng ra, đột nhiên anh hơi hoảng hốt, rất muốn biết mấy tháng nay, có phải bản thân mình nằm mơ hay không.
Phó Học Nham thấy anh ngơ ngác đứng ở cửa, cười hỏi: “Không vào sao?”
Thẩm Lâm vội vàng lắc đầu, sau đó đổi giày đi vào. Sàn nhà bằng gỗ, đồ nội thất màu gỗ, trang trí và bố cục cực kỳ thoải mái, khiến người ta cảm thấy ấm áp đáng sống.
Thẩm Lâm không biết mình nên ngồi hay nên đứng, mặc cho Phó Học Nham kéo anh đến bên cạnh sofa, anh đặt gộp gỗ lên bàn trà, có vẻ hơi hẹp.
Phó Học Nham bảo anh thoải mái ngồi, sau đó vào bếp rót một bình nước, lại lấy hai cái cốc ra: “Phòng này được mẹ anh tân trang lại vào mấy năm trước bà về nước, trước đó anh bận quá, không để ý lắm, hôm qua đột nhiên cảm thấy trong nhà hơi trống trải.”
Thẩm Lâm nhận nước ấm nói cảm ơn, lại nói: “Còn thiếu cái gì, em đi mua với anh.”
Phó Học Nham nhìn anh, suy nghĩ: “Lúc này, hình như không thiếu gì cả.”
Thẩm Lâm bị hắn nhìn hơi đỏ mặt, vội vàng để cái cốc sang bên cạnh lắp bắp nói: “Vậy, vậy nghĩ ra thiếu cái gì, em lại đi mua với anh.”
Phó Học Nham xoa xoa tóc anh, đứng dậy cầm hộp gỗ đặt lên cái bàn cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-anh-cung-thich-em/2285215/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.