“Lại là ngươi tự tay làm?” Lục Đỉnh Nguyên ngoan ngoãn để Hàn Lượng nâng tay nâng chân, nhưng vẫn không nhịn được mà đặt câu hỏi.
Hàn Lượng chỉ cười không nói.
Bên này im lặng, Toàn Hữu Câu ở trên đài lại vô cùng nóng nảy! Thiên tàm ti cực kì khan hiếm, lại là võ lâm chí bảo, sao có thể dễ dàng có được, mà Hàn Lượng làm sao có được Thiên tàm ti, hắn biết vô cùng rõ ràng! Đáng thương hắn trăm phương nghìn kế, cuối cùng cũng chỉ là may áo cho người! Nhịn không được liền chỉ vào Lục Đỉnh Nguyên thét to: “Lề mề cái gì? Đánh hay không? Đi lên!”
Lục Đỉnh Nguyên quay người lại, vừa muốn nhảy lên đài, không ngờ lại bị Hàn Lượng ngăn lại. Hàn Lượng cúi người, tự tay vén lên vạt áo trước của Lục Đỉnh Nguyên, cẩn thận nhét vải dệt vào đai lưng. Rồi mới ở trước người Lục Đỉnh Nguyên dùng thanh âm mà tất cả mọi người đều có thể nghe được nói: “Nếu ngươi ngay cả thù của chính mình đều không báo được, liền không cần làm nam nhân của ta.”
“Đây là có chuyện gì? Hắn rốt cục là ai?”
“Không biết a, không phải là thân thích của Toàn minh chủ sao? Vừa rồi Toàn minh chủ còn muốn chúng ta chiếu ứng nhiều chút đâu!”
“Đúng vậy, một năm gần đây thường thấy hắn ở bên cạnh Toàn minh chủ, còn nói hắn là tâm phúc nha!”
“Hắn cùng Lục Đỉnh Nguyên rốt cục là có quan hệ gì?”
“Cái gì nam nhân không nam nhân, sao nghe là lạ?”
Dưới đài bởi vì một câu của Hàn Lượng, nháy mắt nổ tung, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/738658/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.