Vốn dục vọng đã trướng đầy không chỗ phát tiết, lần này chẳng những lối ra bị ngăn chặn, mà nơi cho tới bây giờ không hề có vật gì tiến vào đột nhiên bị đẩy mạnh này nọ, cho dù xem ra thật nhỏ, cảm giác mang đến cũng giống như cả người đều sắp bị chen đến muốn nổ tung.
“Không…không…” Lục Đỉnh Nguyên thét chói tai, điên cuồng lắc đầu, cực lực vặn vẹo thân thể.
Cũng may Hàn Lượng có dự kiến trước mà đè y lại, nếu không nhất định sẽ bị thương. May là với công lực hiện tại của Hàn Lượng có thể dễ dàng ngăn chặn Lục Đỉnh Nguyên, bằng không nếu vẫn là lúc trước, Lục Đỉnh Nguyên toàn lực vùng vậy, chỉ sợ thứ kia rất có thể gãy nằm lại trong cơ thể y.
“Lượng…buông ra…buông tha ta…không cần…” Lục Đỉnh Nguyên giống như điên rồi mà kêu lên, nước mắt vỡ vụn theo đầu lắc lư, vẩy ra bốn phía.
“Ngoan…Nai con ngoan…Nhịn một chút…không đau…”Hàn Lượng dừng lại động tác trong tay, hôn môi Lục Đỉnh Nguyên.
Không phải là vấn đề đau hay không, là muốn nổ chết, huyết mạch toàn thân giống như đều phải nổ tung, giống như toàn thân y nháy mắt biến thành một vật căng phồng, hoặc là nói, y trở nên chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại của nơi đó.
Cảm giác kia quá mức mãnh liệt, trướng đầy, trướng đầy thêm, nghĩ đến chính mình sẽ nổ chết, rốt cục không thể thừa nhận thêm nhiều hơn nữa, nhưng theo thứ kia đẩy mạnh từng tấc, cư nhiên có thể thừa nhận càng nhiều. Lục Đỉnh Nguyên đã không biết tích tụ trong cơ thể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/738592/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.