“Lượng……” Lục Đỉnh Nguyên đem cơ thể chôn vào lòng Hàn Lượng càng ngày càng sâu, lại muốn rơi lệ, thế nhưng ánh mắt thũng đau đến mức không thể rơi ra dù chỉ là một giọt hơi nước. Tuy rằng bị Ôn Tuyền ấm áp bao bọc khiến cho bản thân thật sự muốn ngủ, nhưng Hàn Lượng vẫn cảm thấy nên nhanh chóng đem một số việc nói rõ ràng cho thỏa đáng.
“Nai Con,” Chờ cho hơi thở của mình vững vàng đôi chút, Hàn Lượng trợn mắt nhìn về phía Lục Đỉnh Nguyên nằm thoải mái trong lòng mình,“Chúng ta nói chuyện.”
Lục Đỉnh Nguyên thân mình cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu, lông mi run rẩy chớp nháy, trong ánh mắt chớp động khiếp ý vô vàn, hiển nhiên là do thời gian dài đã tích tụ e ngại quá sâu.
Hàn Lượng hôn Lục Đỉnh Nguyên, đưa qua một ánh mắt thâm tình an ủi, một bên tay vuốt dọc mái tóc Lục Đỉnh Nguyên, một bên nói:“Đến, chúng ta từng chuyện từng chuyện nói cho rõ ràng.”
Hai người người trần truồng ôm nhau ở Ôn Tuyền, thật sự cũng không phải thời cơ tốt nhất để nói chuyện, nhưng mà cũng chính là vì bộ dạng này, Lục Đỉnh Nguyên cũng không có biểu hiện ra càng thêm khẩn trương, mà là im lặng tín nhiệm chờ đợi trước Hàn Lượng tiếp tục mở miệng. “Trước tiên là nói về chuyện ngươi đi uống rượu đi!” Hàn Lượng nghĩ nghĩ, phát hiện chuyện Lục Đỉnh Nguyên uống hoa tửu là chuyện hắn để ý nhất.“ Biết vì cái gì ta sinh khí không?”
Lục Đỉnh Nguyên gật đầu, nghĩ nghĩ lại lắc đầu.
Hàn Lượng hàng mi nhướng cao, khiến y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/738565/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.