Cô đâu biết từ lúc cô vừa bước chân ra khỏi phòng, ả ma nữ đã thoát khỏi xác Trịnh Uyển lén đi theo cô rồi. Dưới bếp đã hết sạch đồ ăn, chỉ còn lại chút rau dưa muối chua. Cô Hồng Ngọc đói quá ăn quàng, nhưng vừa nhét miếng dưa vào miệng thì một cảm giác nhộn nhạo chua lòm từ dưới dạ dày bốc lên, cô vứt vội miếng dưa đi nôn oẹ mãi không ngừng.
Cô Hồng Ngọc nôn chán chê rồi túm lấy cái bụng của mình khóc. Đến lúc cô quay trở về phòng thì hai con mắt trợn trừng lên, sợ đến suýt nữa té xỉu.
"Tiểu... tiểu thư... cô đứng đây làm gì thế... cô chưa ngủ à..."
Trịnh Uyển đứng lù lù giữa phòng như một bóng ma, ánh mắt dán chặt lên cái bụng cô Hồng Ngọc:
"Tao phải hỏi mày mới đúng, nửa đêm mày mò dậy đi đâu?"
"Em... em đi tiểu đêm thôi..."
"Nói dối!"
Đôi mắt ả hằn lên những tia máu đỏ, bàn tay hằn lên đầy xương xẩu và gân xanh, bóp chặt cổ cô Hồng Ngọc.
"Mày đang có thai?"
Một câu này đối với cô Hồng Ngọc như sét đánh ngang tai. Sao ả lại biết? Chẳng lẽ khi nãy cô nôn oẹ đã bị ả bắt gặp?
"Của ai?"
Trịnh Uyển lè lưỡi liếm môi đầy vẻ độc địa toan tính, đúng là tìm xa tận chân trời không ngờ lại gần ngay trước mắt. Nhưng ả vẫn tò mò đứa trẻ này là của ai, cái đứa xấu ma chê quỷ hờn này mà cũng có thằng động vào ư?
"Là... là của cậu..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2653518/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.