Lại nói cô Hồng Ngọc, từ sau hôm uống thuốc p.há thai, dù đã được thầy thuốc cứu chữa nhưng cô vẫn còn yếu lắm. Vừa yếu cơ thể vừa yếu bóng vía, đêm nào cô cũng mơ thấy đứa bé hiện về báo oán cô. Đêm nay cũng vậy, đang ngủ thì cô giật thót mình tỉnh giấc vì tiếng trẻ con khóc réo rắt mãi bên tai.
Một thứ chất lỏng rơi vào mặt cô, nó chảy vào miệng cô, tràn ngập mùi tanh nồng ói mửa. Cô Hồng Ngọc trợn tròn mắt nhìn thấy một đứa trẻ con to bằng nắm tay lơ lửng trên đầu mình. Nó còn chưa thành hình người, chỉ có một cái mặt nhỏ với những đường nét nguệch ngoạc mắt, mũi, miệng chưa hiện rõ:
"Mẹ... mẹ ơi... sao mẹ... lại g.iết con..."
Cái mặt nhỏ mấp máy miệng kêu mãi không ngừng, hai con mắt nhỏ cũng thi nhau chảy tuôn ra hai hàng lệ máu.
"Sao mẹ lại độc ác vậy? Bắt con phải làm quỷ hài tử... con không muốn làm quỷ hài tử... oa... u u u..."
Tiếng khóc của đứa trẻ nghe thương tâm vô cùng, cứ âm u vọng vào tai làm cô Hồng Ngọc hoảng hốt cực độ, gào thét như điên, mồ hôi vã ra như tắm. Cô ngồi dậy co rúm vào một góc giường, cầm gối đập tới tấp vào nó:
"Không... không... mày đi đi! Đi làm con của Trịnh Uyển đi! Làm con của ả mày sẽ được sung sướng, đi đi..."
Chỉ tội nghiệp đứa trẻ, không bị mẹ nó cầm gối đánh thì cũng bị một sức mạnh tà đạo gọi hồn nó đi. Nó nhanh chóng tan biến đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2653515/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.