"Canh hai rồi."
Sau tiếng thông báo canh hai là người gõ canh cũng chạy mất dép luôn, bởi lần đó lúc anh ta bắt gặp căn phòng này có ánh đèn cũng là lúc điểm canh hai. Cô Ngải đứng nép vào Cảnh Dương, căng thẳng không dám thở mạnh. Đứng đã một lúc lâu, chân cô mỏi tưởng chừng như không đứng nổi nữa, thì bất ngờ căn phòng nổi lên ánh đèn thật!
Giữa màn đêm đen tối, một ánh đèn leo lét tự dưng thắp lên trong căn phòng. Ánh đèn tuy không lớn nhưng cũng đủ hắt lên bóng một người, đầu đội cái mũ có hai dây dài lòng thòng xuống, miệng lầm rầm, hai tay thì múa may như đang làm phép.
Cảnh Dương không nói một lời lập tức nhảy qua cửa sổ phòng đâm thẳng một kiếm vào. Căn phòng vọng ra một tiếng rú thê thảm, rồi một cái bóng màu vàng nhảy qua cửa sổ, đạp lên mái nhà chạy mất. Cảnh Dương cũng đuổi theo ngay phía sau. Cô Ngải nhìn thấy cái bóng kia mặc áo choàng màu vàng, sau lưng thêu hình bát quái, đội mũ màu vàng cũng có thêu hình như vậy.
Cô đã được nhìn qua trang phục đạo sĩ của Tôn Túc Tử, cũng giống như thế này. Chẳng lẽ người kia cũng là một đạo sĩ? Hơn nữa còn bắt linh hồn của ma nữ và quỷ hài tử đi với mục đích gì?
Cô quay về chỗ con ngựa đứng chờ, một lúc sau Cảnh Dương quay về, sắc mặt không được tốt lắm.
"Cậu không sao chứ? Kẻ kia đâu rồi?"
"Mất dấu hắn rồi. Là một kẻ khá lợi hại." -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2653489/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.